XL Club Bh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

XL Club Bh

Diễn đàn trao đổi và chia sẻ mọi thứ.
 
Trang ChínhĐăng NhậpĐăng kýLatest imagesTìm kiếmShop
xl.Teo` nhắn với»Forum mình hiện đã liên kết vs forum Hot Teens VN
gửi vào lúc Wed Oct 12, 2011 8:27 am ...
:http://htvn.forum.st/
nhokpret123 nhắn với»Pà con xlclub
gửi vào lúc Mon Sep 12, 2011 6:10 pm ...
:20/11 anh em về THĐ thăm thầy cô nhá!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Sat Aug 13, 2011 5:28 pm ...
:Liên kết bạn bè: http://genk-er.tk/ Phần mềm, IT ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 7:23 pm ...
:4rum tớ đã chỉnh automatic kích hoạt tài khoản rùi đó! Thoải mái đăng kí nhé ^^!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Wed Aug 10, 2011 7:28 am ...
:Haiyo! Dạo này chatbox 4rum mình ít người zo wá! Pret xin cái chatbox của ziczac để chat vs tất cả mọi người trong ziczac nhé ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 7:41 pm ...
:Forum bỏ đi Quà tặng âm nhạc vì lý do: "Lag" và thay bằng TĐYT cho anh em xài nhé ^^!
…ßöñ…Löve…§åmmy nhắn với»vk của ßi
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 8:44 pm ...
:vk uijavascript:emoticonp(':2.gif:')javjavascript:emoticonp(':solved:')ascript:emoticonp(':10.gif:')
Liên kết

Share|
Tiêu đề

Mặt nạ hoàn hảo [ part 2]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
miu.naive17

miu.naive17
Super Moderators

Nữ Posts Posts : 172
Points Points : 9802
Thanked Thanked : 11
Đến từ Đến từ : Biên Hoà xinh đẹp
Level: Kinh nghiệm: 172%
Sinh mệnh: 172/100
Pháp lực: /100

Bài gửiTiêu đề: Mặt nạ hoàn hảo [ part 2] Mặt nạ hoàn hảo [ part 2] EmptyTue May 03, 2011 10:43 am

Những ngày có anh...

Anh là thạc sĩ vừa du học ở Mỹ về, tiếp quản vị trí trưởng phòng tư vấn tài chính của công ty. Đích thân Giám đốc đưa anh vào giới thiệu với cả phòng, trong đó có em. Em dám chắc là trong căn phòng hôm đó, chỉ có duy nhất em không ngẩng lên nhìn anh lúc anh giới thiệu bản thân. Với bản tính của một con bé hiếu thắng, em rất ghét anh, bởi nếu không có anh, chức vụ trưởng phòng đó đã thuộc về em, vì hiện tại em đang là phó phòng và rất có tương lai. Đùng một cái, anh từ đâu đến, làm xáo trộn tất cả, lấy đi cái vị trí mà em nỗ lực phấn đấu bấy lâu nay.

Những ngày tiếp sau đó, phải làm việc dưới quyền anh, em thường xuyên cáu gắt. Em không thể phủ nhận rằng anh là người cực kì thông minh và có kinh nghiệm xử lý vấn đề hơn em. Chính điều đó làm em không thể ưa nổi anh, mặc dù anh là một người đàn ông khá hoàn hảo. Anh đẹp trai và luôn lịch lãm trong những bộ vest khi đến công ty, anh vui vẻ, hòa nhã với mọi người, lúc làm việc thì cực kỳ nghiêm túc, và có một điều lạ, chỉ có em cáu gắt với anh mà chưa bao giờ có điều ngược lại...

Đành rằng anh không cáu gắt với ai bao giờ, kể cả những lúc họ làm sai, anh cũng nhẹ nhàng chỉ bảo, và dĩ nhiên, chẳng có nhân viên cấp dưới nào dám nặng lời với anh. Nhưng em thì khác. Em sẵn sàng to tiếng khi anh làm không đúng với ý tưởng mà em đưa ra, hùng hổ tranh cãi kịch liệt để bảo vệ quan điểm và bước ra khỏi phòng với cánh cửa đóng sầm khi anh đưa ra những nguyên nhân quá đúng khiến ý tưởng của em không được đưa vào áp dụng.

Này anh! Hình như anh đến chỉ để phá hoại con đường công danh đang lên như diều gặp gió của em thì phải.

***

Ngày làm việc cuối tuần bao giờ cũng kết thúc muộn hơn những ngày khác bởi phải giải quyết xong xuôi những công việc dồn lại trong tuần. Nhân viên cấp dưới của em, họ cố gắng làm thật nhanh để về sớm hẹn hò với người yêu. Em mỉm cười khi thấy Hằng luống cuống làm đổ đống tài liệu, lắc đầu ngao ngán khi Ngọc chạy loạn lên tìm cái dập ghim. Trông lúc đó, họ thật đáng yêu, em nhìn thấy ở họ sự đáng yêu của những người đang được tận hưởng vị yêu thương.

- Hôm nay mọi người nghỉ sớm đi. Công việc còn lại tôi sẽ làm hết.

Những cặp mắt ngơ ngác quay lại nhìn em, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng khi thấy nụ cười tươi trên môi em, họ vỡ òa lên, chạy đôn chạy đáo tìm túi xách và áo khoác ra về, không quên cảm ơn em rối rít.

Chỉ còn lại mình em trong phòng, em bắt đầu sắp xếp lại những việc đang bỏ dở. Cảm giác được giúp đỡ người khác thật vui mà lâu rồi em không có được. Em vừa đứng chờ tập tài liệu được in ra, vừa khe khẽ hát.

- Vy hát hay thật đấy.

Em giật mình quay ra. Là anh. Mải làm việc nên em không biết là anh tới. Chẳng biết anh đã đứng đó từ bao giờ nữa. Em quay trở lại với khuôn mặt lạnh tanh thường ngày với anh:

- Đâu, anh nghe nhầm rồi. Tôi không biết hát.

Tất nhiên, anh chẳng dại gì mà đấu khẩu với em. Vì ngoài chuyện công việc, thì còn lại anh thua là cái chắc. Anh chỉ cười, rồi nhẹ nhàng:

- Vy xong việc, mình đi ăn tối. Gần 9h rồi. Tôi cũng vừa xong. Tôi chờ ngoài cửa nhé. Cứ hát tiếp đi. Tôi không nghe được nữa đâu.

Anh không chờ em đồng ý mà bước nhanh ra phía cửa. Em còn chưa định hình được là mình phải làm gì lúc đó. Quả thật, từ chối không xong, mà nhận lời cũng không ổn. Sau một thoáng suy nghĩ, em quyết định mở cửa phòng, bước ra phía trước nơi anh đang đứng đợi.

- Cái gì luôn đi đến mà không bao giờ đến nơi? – Em hỏi khi bước tới cạnh anh, tự nhủ nếu anh trả lời được câu hỏi này, em sẽ đi cùng anh. Còn nếu không, anh cũng sẽ như bao người đàn ông khác mà thôi.

- Ngày mai – Anh không ngần ngại mà trả lời một cách nhanh chóng.

Em dừng lại, nhìn anh một thoáng rồi bật cười. Anh đưa em tới một nhà hàng Trung Quốc với không gian yên tĩnh, có đèn lồng đỏ treo cao, tiếng nhạc du dương, trầm lắng xao động lòng người và những cô gái mặc áo sườn xám duyên dáng. Bữa tối với anh thoải mái hơn em tưởng. Anh nhẹ nhàng nhưng cũng hài hước với những câu pha trò ngộ nghĩnh. Lâu lắm rồi em mới đi ăn với người ngoài, lại là người mà trước giờ không hề có cảm tình. Em cười với anh, không phải là nụ cười kiểu ban phát như những chàng trai khác, em nhận lời ăn tối với anh không phải là trò tiêu khiển ưa thích thường ngày của em nữa.

Ấm trà ướp hoa nhài được đưa ra, nóng hổi. Anh từ chối sự phục vụ của cô nhân viên mà tự mình rót trà cho em, trong khi em lơ đãng nhìn những dòng xe mỗi lúc một thưa dần ngoài đường. Áp bàn tay lạnh vào chén trà nóng hổi, em giật mình với câu hỏi của anh:

- “Nữ hoàng băng giá” à? Sao người ta có thể lấy biệt danh đó đặt cho em nhỉ?

- Không giống sao?

- Hoàn toàn không. Em không phải nữ hoàng, băng giá lại càng không.

Em ngạc nhiên với câu phát biểu chắc nịch của anh, cố vặn vẹo:

- Đồng ý em không phải nữ hoàng. Còn băng giá, anh đưa ra nguyên nhân đi.

- Tất nhiên. Chỉ là em đang tự đóng băng mình thôi.

Em tránh ánh mắt của anh, chợt bối rối. Chẳng nhẽ em bị phát hiện rồi sao? Nhưng tại sao không phải ai khác mà lại là anh? Em chợt trở về với chính mình, ngoan ngoãn ngồi im như một chú mèo bị chủ mắng. Anh mỉm cười, đứng dậy bước tới bên cạnh, cúi xuống nói nhỏ vào tai em:

- Mặt nạ của em xấu lắm, cô bé ạ.!~

Gạt đi quá khứ

Những ngày sau đó em luôn đứng tần ngần giữa hai dòng suy nghĩ. Em, nửa muốn trở lại là Tường Vy của hai năm về trước với sự lạc quan và niềm tin vào cuộc sống, nửa lại muốn giữ nguyên là một cô phó phòng lạnh lùng và hay cáu gắt như hiện tại. Anh vẫn hàng ngày chờ em trước cửa để được bước đi bên cạnh em, cho dù chỉ một đoạn từ văn phòng xuống chỗ để xe. Em vẫn lặng yên không nói gì. Trong em đã có sự thay đổi, em bắt đầu sợ. Em không cười với những đối tượng công khai theo đuổi mình như trước, không nháy mắt hay nhận hẹn nữa. Em bắt đầu cảm thấy hối hận về những việc mà mình làm trước đây. Em không nghĩ là mình lại tàn nhẫn như vậy. Dựng lên rồi đạp đổ, chỉ làm theo những gì em thích, chỉ để thỏa mãn và xoa dịu phần nào nỗi đau bị phản bội. Nhưng rồi em nhận ra, em chẳng được gì sau những lần vô tâm dẫm đạp lên tình cảm của người khác như vậy. Hình như em đau gấp vạn lần. Em muốn rũ bỏ tất cả.

Càng gần anh, em bắt đầu cảm nhận được một thứ tình cảm khác lạ đang được nhen nhóm trong lòng. Em không ghét anh, cũng không xem anh như vật cản con đường công danh của em nữa. Càng gần anh, chỉ một chút thôi, em cũng nhận ra được hơi ấm từ nụ cười, ánh mắt của anh. Hơi ấm đó đang dần làm tan chảy băng giá nơi em. Càng từ chối những cử chỉ quan tâm từ anh, em lại thấy mình khát khao được yêu thương. Em nhận ra, lâu lắm rồi, em không nhận được một cái ôm thật chặt nào. Lâu lắm rồi, em không được yêu thương.

Em quyết định xin nghỉ phép một tuần. Hai năm nay em chưa có đợt nghỉ dài ngày nào. Em cứ mải mê làm việc, mải mê trả thù, đến khi mệt nhoài lúc nào không hay biết.

Anh nhận tờ đơn nghỉ phép của em với vẻ mặt khó hiểu. Ánh mắt anh nhìn em, dịu dàng và ấm áp nhưng em lại không dám đứng lâu trước anh, vì em sợ ánh mắt đó lại lật tẩy chiếc mặt nạ vô hình em vẫn đeo hàng ngày. Em quay đi để lại trong anh những băn khoăn, những câu hỏi lớn mà em không biết rằng, chỉ có em mới giải đáp được.

23h30’

Tin nhắn từ anh:“Em xuống nhà một lát được không?”

Bất ngờ và sửng sốt, em chạy ra ban công ngó xuống. Đúng là anh. Trong em trào lên một thứ cảm xúc lẫn lộn, nhưng em có thể nhận ra được, em hạnh phúc khi thấy anh...

- Em định sẽ đi đâu trong 7 ngày tới?

- Đà Nẵng. Em nghe nói biển ở đó đẹp và trong lành nữa. Mai em sẽ xuất phát.

- Em nhớ đi ngủ sớm, đừng thức khuya như thường ngày nữa. Quên hết công việc và đi chơi thật vui vẻ nhé.

Em hơi ngạc nhiên khi anh tới đây chỉ để nói câu đó. Em bật cười, cảm ơn anh rồi quay gót đi vào nhà. Bỗng, anh níu tay em lại. Bàn tay anh nắm chặt tay em. Chặt, và ấm lắm...

- Em có thể cứ mãi thế này không? Là một Tường Vy như lúc này và không có chiếc mặt nạ nào...

Em sững lại. Em không dám quay lại nhìn vào anh. Đúng là em đã rất mệt mỏi khi ngày nào cũng phải đeo chiếc mặt nạ lạnh lùng đó. Em muốn trở lại là chính mình, nhưng em quá yếu đuối. Ngay lúc này cũng vậy. Em chỉ im lặng. Anh bước tới trước mặt, đặt hai tay lên vai em:

- Vy, những gì của quá khứ, hãy để nó ngủ yên đi, được không em? Đừng bận lòng hay đau khổ vì nó nữa.

- ....

- Nếu một ngày nào đó, em cảm thấy mệt mỏi và không thể tiếp tục đeo chiếc mặt nạ đó nữa, hãy tìm anh. Anh sẽ gỡ nó cho em. Nó nặng nề lắm, phải không em?

- Ngay lúc này, anh có thể....ôm em một chút, được không?

Anh nhẹ nhàng ôm lấy em. Bờ vai em run lên. Em khóc. Em khóc cho quá khứ. Em khóc cho hai năm sống không thật với chính mình. Em khóc vì anh. Vì tình yêu của anh, nó ấm quá, nó làm tan chảy băng giá trong em.

Anh à, em đã hiểu rồi! Yêu thương và được yêu thương. Cuối cùng em cũng nhận ra con người sống là để được nhận được tình yêu thương. Quá khứ của em, em sẽ để nó ngủ yên. Hãy cùng em bắt đầu một cuộc sống mới, có em, có anh, có tình yêu của chúng ta, anh nhé!




Huân chương:
Tài sản:

Hãy cảm ơn bài viết của miu.naive17 bằng cách bấm vào"" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Tiêuđề

Mặt nạ hoàn hảo [ part 2]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
::.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
XL Club Bh :: Bang hội :: Góc truyện-
#
BH trường THCS THĐ, khóa 2010 - 2011
Địa chỉ: Phường Trung Dũng, BH, Đồng Nai
Xây dựng và phát triển bởi các thành viên XlClub
.
Copyright © 2010 - 2011, www.xlclub.forumvi.com .
Skin làm bởi Pretkuzl
Powered by phpBB2 - Host in France. Support by Forumotion.
Hiển thị tốt nhất với trình duyệt Google Chrome
Mặt nạ hoàn hảo [ part 2] Content_bottom