XL Club Bh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

XL Club Bh

Diễn đàn trao đổi và chia sẻ mọi thứ.
 
Trang ChínhĐăng NhậpĐăng kýLatest imagesTìm kiếmShop
xl.Teo` nhắn với»Forum mình hiện đã liên kết vs forum Hot Teens VN
gửi vào lúc Wed Oct 12, 2011 8:27 am ...
:http://htvn.forum.st/
nhokpret123 nhắn với»Pà con xlclub
gửi vào lúc Mon Sep 12, 2011 6:10 pm ...
:20/11 anh em về THĐ thăm thầy cô nhá!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Sat Aug 13, 2011 5:28 pm ...
:Liên kết bạn bè: http://genk-er.tk/ Phần mềm, IT ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 7:23 pm ...
:4rum tớ đã chỉnh automatic kích hoạt tài khoản rùi đó! Thoải mái đăng kí nhé ^^!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Wed Aug 10, 2011 7:28 am ...
:Haiyo! Dạo này chatbox 4rum mình ít người zo wá! Pret xin cái chatbox của ziczac để chat vs tất cả mọi người trong ziczac nhé ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 7:41 pm ...
:Forum bỏ đi Quà tặng âm nhạc vì lý do: "Lag" và thay bằng TĐYT cho anh em xài nhé ^^!
…ßöñ…Löve…§åmmy nhắn với»vk của ßi
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 8:44 pm ...
:vk uijavascript:emoticonp(':2.gif:')javjavascript:emoticonp(':solved:')ascript:emoticonp(':10.gif:')
Liên kết

Share|
Tiêu đề

Truyện ngắn: Yêu (Truyện teen hay) p.4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
xl.K_ĐỉnH

xl.K_ĐỉnH
Trial mod

Nam Posts Posts : 124
Points Points : 10140
Thanked Thanked : 3
Đến từ Đến từ : Hẻm 18
Phương châm sống Phương châm sống : sáng đi học, tối đứng hẻm!!! =]]
Level: Kinh nghiệm: 124%
Sinh mệnh: 124/100
Pháp lực: /100

Bài gửiTiêu đề: Truyện ngắn: Yêu (Truyện teen hay) p.4 Truyện ngắn: Yêu (Truyện teen hay) p.4  EmptySun May 08, 2011 10:13 am

...Ra về,Hân xếp tập vở vào cặp.Lớp trưởng đưa nó bài kiểm tra Lý,và kết quả bài kiểm tra khiến nó thất vọng ê trề.Nó cứ cầm bài kiểm tra mà thở dài...

_5 điểm à?.

Cái giọng đểu đểu quen thuộc mà ko cần quay lại Hân cũng có thể nhận ra.Và nhất là nó đang ko muốn thấy mặt cùa tên đó-Tâm-hắn đang đứng cười khinh khỉnh đằng sau lưng Hân:k4(Hân ngồi ngay cửa sổ,cửa sổ ko có song sắt).Hân vội vàng cất tờ kiểm tra nhưng đã bị Tâm giật khỏi tay.Nó quay lại và hét lên:

_Trả cho tui!

_Từ từ nào!Anh phải coi bài kiểm tra của pé ra sao đã!.

_Trả đây!

Hân nóng máu lên,nó xách cái cặp và đuổi theo Tâm suốt dãy hành lang tầng 2 rồi lên tầng 3.Chạy một hồi khiến nó thấm mệt,nó dừng lại,hai tay chống lên hai đầu gối và thở dốc.Tâm ko nghe thấy tiếng chân hay tiếng kêu của Hân đằng sau nữa,anh dừng lại và xoay qua.Nhìn thấy Hân đang đứng nghỉ mệt,Tâm mới đi tới hỏi:

_Mệt roài à?

_Còn hỏi nữa!

Hân hét lên bực bội.Tâm phì cười và lấy chai nước trà C2 trong cặp ra đưa cho Hân:

_Cầm lấy nà!Anh mua sẵn cho pé hùi ra chơi đó!

_Tốt quá ha!

_Từ nhỏ!

Hân cầm lấy chai nước và giật mạnh tay phải Tâm kéo về phía nó roài nó giật tờ giấy từ tay trái của Tâm.Còn Tâm thì bị té xuống,cũng may là tay anh vịn cái lan can nên mặt anh ko hun mặt đất.Một tay khác của Tâm ôm lấy eo của Hân khiến cho Hân bị trượt ra phía sau và té xuống đất.Hân nhắm chặt hai con mắt lại,nó nghĩ cái đầu nó sẽ tiếp đất khá mạnh bạo.Nhưng...

_Đau quá!!!

Hân nghe thấy tiếng Tâm hét lên,nó vội vàng mở mắt ra,nó ko hề bị đau ở đầu.Nhìn qua bên cạnh,Hân nhìn thấy Tâm đang lấy tay đỡ đầu nó.

_Pé còn nhìn nữa à?Biết cái đầu pé nặng lắm ko?

Hân vội ngồi dậy,Tâm ngồi dậy xoa cái cổ tay và than thở:

_Ôi cổ tay yêu quý của tao ui, chắc là mày đau lắm hả?

Hân trợn mắt nhìn Tâm...

_Đau cũng phải thôi,bị cái đầu đặc thịt đè lên mà!

_Cái...cái...gì?Anh nói gì nói to hơn cho tui nghe coi!.

_Ấy ấy!Anh có nói gì đâu mà...

_Hừ!Tui về đây!Bực quá!

Hân đứng dậy phủi phủi áo quần,nó liếc xéo Tâm một cái roài bỏ đi.Còn Tâm cũng đứng dậy nhưng...

_UI DA!!!.

Hân giật mình quay lại xem cái tên cà tưng đó bị gì mà tự dưng hét lên.:khi5:Tâm đang ôm cái cổ tay của mình,thấy lạ nên Hân chạy tới hỏi:

_Gì mà cứ ôm cái cổ tay yêu quí của ông mà rên vậy?.

_Pé đỡ anh dậy đc ko?

_Why?

_Anh bị trặc cổ tay roài!Đau quá!

_Vậy à?Đáng đời anh!

_Này!Nhờ anh đỡ cái đầu của pé nên pé mới ko bị u đầu đấy!Nhớ ko?

_Ủa?Tui có kêu anh đỡ tui đâu!.

_Thui mà!Giúp anh đi pé!

Hân tính bỏ đi nhưng vì lòng nhân đạo của nó khá nhiều nên nó đỡ Tâm đứng dậy.Sau khi đỡ Tâm đứng dậy,nó dẫn Tâm xuống phòng y tế...

...Hân đứng ngoài phòng y tế đợi Tâm ra...

_Sao ạ?Trặc cổ tay mà phải 3 tuần mới hết!

Hân trợn mắt và há hốc miệng nhìn Tâm.Còn Tâm thì vẫn tỉnh bơ.Sở dĩ Hân phải ngạc nhiên như thế là vì trước khi Tâm vô phòng y tề nó đã nói như sau:

"Hân khều Tâm lại trước khi anh vô phòng y tế:

_Nếu có thể, tui sẽ...giúp anh trong mấy ngày này.

_Sao?Pé nói vậy là sao?.

_Thì tui làm anh bị trặc tay nên tui sẽ giúp anh chép bài,hoặc là chở anh về nhà...Vậy đấy!

_Ừm...

Tâm lúc đó đã nở một nụ cười rất là đểu..."

Bây giờ nhớ lại,Hân mới thấy sao mình ngốc quá.Suốt đường đi chở Tâm về nhà,Hân phải khổ sở rất nhiều, có 2 nguyên nhân.Đó là:

1.Nó đang chở 1 koolboy sau lưng nên rất nhìu cặp mắt ganh ghét chĩa vô nó!

2.Cái tên ngồi đằng sau chả chịu ngồi yên,thỉnh thoảng hắn lại vung tay múa chân khiến nó phát mệt...

Cuối cùng cũng tới con hẻm nhà Tâm,Hân dừng lại và nói:

_Tới rồi đó!Xuống lẹ cho tui về!:k60

_Từ từ đã!Cái tay anh nó đang đau mà!

Tâm vừa xuống xe vừa cười tươi với Hân.Nhưng Hân chả bao giờ Hân chịu cười lại.Tâm chọc nó:

_Way Lé Kim!

_Tui tên Hân!Nói bao nhiêu lần roài mà!>"..Buổi tối, tại nhà Hân...

_Hân à!Có con Thanh kiếm nè con!

Đang ngồi đọc báo trên phòng thì Hân nghe tiếng mama nó gọi.Nó chạy nhanh xuống lầu.Thanh đang đứng khoanh tay,nhăn mặt đợi.

_Thanh!Đợi tao lâu ko?.

_Ừ thì cũng khá lâu...

_Thôi!Lên phòng tao đi!

Hân kéo Thanh lên phòng.Vừa đi,Hân vừa hỏi Thanh:

_Tới nhà tao chi vậy?

_Qua chơi ko đc à?

Nghe giọng của con bạn,Hân biết chắc là Thanh vẫn còn giận.Nhưng nếu giận thì nhỏ đã ko qua nhà Hân làm gì.Hân khẽ cười vui vẻ.

...Trong phòng Ngọc Hân...

_Mày với ông Tâm sao rồi?

Thanh vừa đọc tờ báo Mực Tím vừa hỏi Hân.

_Sao là sao?Tao với ổng chả có gì hết!.

_Mày có chắc là mày ko có cảm tình với ổng ko?

_Chắc!Không bao giờ tao thích một người như ổng đâu!

Thanh cười nhếch mép.

_Mày tưởng mày nói dối tao đc hả Hân?

_Cái con này...Mày bắt đầu lên cơn rồi hả?

_Hồi đó khi mày chia tay Tuấn,mày cũng nói như vậy.Cũng nói là ko bao giờ nhớ nữa.Nhưng mà đến giờ mày vẫn chưa quên đc đấy thôi!Nghĩ lại đi!

_MÀY ĐỪNG ĐỂ TAO PHẢI BẤT LỊCH SỰ MÀ ĐUỔI MÀY VỀ!

_Khỏi cần mày nói!Tao về đây!Tao nói trước,nếu mà ông Tâm bibi mày thì mày đừng có khóc lóc với tao!

Thanh đứng dậy và bỏ đi về nhà.Hân nổi giận nhìn theo dáng Thanh đang đi về nhà...

-------------------

Sau cái ngày cãi lộn với con Thanh đã đc 2 tuần, Hân cảm thấy bực bội.Lại thêm cái tên đang ngồi bấm tin nhắn điện thoại trước mặt nó nữa.Tại vì hắn mà cuộc đời nó thảm hại như vậy,tại hắn mà con bạn thân nhất của nó đã hiểu lầm nó.Tất cả là tại hắn-Nguyễn Chí Tâm!.Tại sao chứ?Tại sao ngày nào nó cũng phải tới nhà Tâm chở hắn đi học rồi lại chở về?.Còn nữa, tại sao cái cổ tay của hắn bị trặc mà lâu hết vậy???.Và nó ngồi ở quán nước với Tâm làm gì chứ?Sao giờ này nó ko đi về?.Hân bặm môi nghĩ ngợi.

_Hey!

_Hả?Gì?

_Pé sao im re vậy?Còn nữa,đừng có bặm môi nhìn anh nữa,mắt đã xấu thì phải cố giữ cái miệng đẹp hơn chứ.

_Nè!Có cần phải ăn nói móc họng ng" khác vậy hok?

Hân bực bội,chả bao giờ nó cảm thấy vui vẻ gì khi nói chuyện với Tâm cả.Đang ngồi uống ly nước cam của mình,nó chợt nghe Tâm kêu:

_Em yêu!

_Sặc sặc-Hân bị sặc vì cách gọi của Tâm

_Sao thế em yêu?

Tâm nhe răng cười,Hân ho liên tục.Sau đó, nó liếc Tâm đang cười đắc ý vì đã chọc đc nó.

_Em...

Tâm chưa kịp nói hết thì đã bị Hân chặn họng lại:

_ANH MÀ CÒN NÓI NHƯ VẬY 1 LẦN NỮA THÌ LY NƯỚC CỦA TUI BAY THẲNG VÔ MẶT ANH ĐÓ!

_Anh giỡn mà.Sao pé khó thế?

_Ko có giỡn cái kiểu đó.Hiểu chưa?

_Ok ok,pé bình tĩnh lại nào.

_Hừ!

Hân tiếp tục uống nước cam.Trời tự dưng đổ mưa,Tâm nhìn ra ngoài trời.Hân ngồi trầm tư suy nghĩ, và cũng sẵn tiện ngắm khuôn mặt của Tâm.Quả thật,Tâm có 1 khuôn mặt rất đẹp,rất thu hút người khác,Hân chợt thấy mặt của mình hơi nóng lên,tim nó bắt đầu đập nhanh hơn một chút.Nó cảm thấy lạ lắm,mặt của nó cứ nong nóng lên.Hân vội đứng dậy:

_Pé sao thế?Sao tự dưng đứng lên vậy?

_Tui...tui...tui đi rửa mặt!

Nói rồi nó vội chạy đi,nhưng chân nó vấp phải một cái chân ghế và nó ngã người ra phía trước.Ko có gì để bám vào, nó quơ quào tay và mắt thì cứ nhắm tịt lại.Tâm nhìn thấy vậy đã chạy tới đưa tay ra đỡ nó.Hân từ từ mở mắt ra, nó ko cảm thấy người nó tiếp đất gì cả,thay vào đó là khuôn mặt Tâm đang nhìn nó chòng chọc.Hân vội vàng đứng ngay lại và đẩy Tâm ra, rồi nó chạy thẳng vào WC.Tâm gãi đầu nhìn theo Hân và cảm thấy khó hiểu.

Còn Hân,nó đứng rửa mặt xong rồi nhìn mình trong gương.Nó tự hỏi tại sao nó lại có cái cảm giác như hồi nãy.Rồi nó nhớ lại lúc Tâm đỡ nó, và giật mình nhận ra: Cái tay Tâm đỡ nó chính là cái tay đang bị trặc.Hân đứng ngẩn ra khoảng 10 giây.Sau đó,nó đùng đùng nổi giận bước ra cái WC và tiến thẳng về phía Tâm đang tính tiền.

_Pé rửa mặt xong rồi à?Mình về thôi.

_Tại sao anh nói dối tui?

_Nói dối?Anh nói dối em cái gì?

_Cái tay của anh ko bị trặc.Đúng ko?

_Mình về thôi em!

Tâm kéo tay Hân đi,nhưng nó đã hất tay Tâm ra và nói:

_Anh nói sự thật đi!

_ANH BẢO LÀ ĐI VỀ!

Tâm hét lên và lôi nó đi trước bao nhiêu người.Tay của Tâm nắm chặt đến nỗi cổ tay của Hân đau kinh khủng.Sau khi đi ra khỏi quán,Tâm kéo nó đi bộ giữa trời mưa .Hân cố gắng rút tay lại,nó đứng lại ko đi theo Tâm.Tâm quay qua nhìn nó:

_Sao đứng lại?

_Anh có điên ko?Sao tư dưng đi giữa trời mưa như vậy?.

_Anh...Anh cũng ko biết tại sao mình lại như vậy nữa?

_Anh...Anh thật là...tui đi về đây.Ướt nhẹp cả rồi.

Hân quay đi bỏ về,chợt Tâm kéo tay Hân lại và ôm chặt nó.Hân lấy tay đấm thùm thụp vào lưng Tâm:

_Làm gì vậy hả?Bỏ tui ra!

_Anh thích em,Ngọc Hân!

_Tui ko nghe bỏ ra!

_Nghe này!Anh bị trặc tay là thật,nhưng mà chỉ chừng có vài ngày thôi.Anh nói dối em là vì anh muốn ở cạnh em,anh thật sự thích em đó!

_Tui ko nghe!Tui ko thích anh!

_Em...em nói gì cơ?Em ko thích anh ư?

_Phải!Tui ko hề thích anh!

Tâm ghì chặt hai tay lên vai Hân và hỏi kỹ hơn:

_Sau tất cả những ngày qua em ko có tí cảm giác nào với anh ư?

_Đúng!

Tâm buồn bã,hai tay buông lỏng xuống,Hân nhìn theo vẻ mặt Tâm và nói:

_Nghe này,em ko biết là anh thích em như thế nào.Nhưng đừng cố tìm cách khiến người khác thích mình.Anh hiểu chứ?

_Đừng nói nữa.

Hân im lặng quay đi,tránh ánh mắt của Tâm.Tâm thì vẫn cứ nhìn Hân với ánh mắt đau khổ.Đc một lúc,Hân nói:

_Em nghĩ...tụi mình nên về đi.

Hân quay lưng lại và bước từng bước một về nhà.Tâm nhìn theo dáng của Hân và khẽ nói:

_Anh sẽ ko bỏ cuộc đâu.

Rồi Tâm cũng quay đi và đi về nhà.Trời vẫn còn đổ mưa.....mưa như trút nước....trong lòng nó,và ngoài đường...

...Hân bước đi trong mưa,ko hiểu sao nó cảm thấy tội tội cho Tâm.Xe đạp của nó hôm nay hư nên phải nhờ papa chở đi học,còn Tâm thì phải nhờ Hiếu cho đi ké xe.Nó vừa đi vừa suy nghĩ về những điều nó đã làm vừa rồi.Chợt,nó ko thấy giọt mưa nào rơi vô người.Hân ngẩng lên,một chiếc ô màu xanh dương đậm.Ko hiểu sao trong đầu nó,người nó nghĩ tới ngay đầu tiên là...Tâm.Nó quay lại sau lưng,đó là Tuấn.

_Sao Hân lại đi dưới mưa thế này?Con gái dầm mưa ko tốt đâu!

_Sao Tuấn lại ở đây?

_Tuấn đi mua đồ,sẵn tiện qua nhà cái Thanh để trả tập luôn.Còn Hân?

_À...Hân...

_Coi Hân kìa ướt hết rồi.

Tuấn nhìn Hân lo lắng,Hân cúi mặt xuống và vuốt nhẹ tóc mình.

_Nè!Cầm dùm Tuấn!

Tuấn đưa cho nó cái dù,rồi cởi áo khoác ra,khoác lên người Hân.Hân quay qua và hỏi:

_Sao tự nhiên....

_Khoác vô cho đỡ lạnh!

_Nhưng mà...

_Không có đc cãi Tuấn nghe ko?Bây giờ Tuấn đưa Hân về nhà nha?

_Ừm...Cám ơn Tuấn.

Rồi cả hai cùng đi về nhà Hân.Vừa đi,Tuấn vừa hỏi nó:

_Bạn trai của Hân đâu rồi sao ko thấy đi chung với Hân?

_Ai cơ?

_Thì cái tên Tâm đó!

_Tuấn hiểu lầm rồi!Ko phải vậy đâu.

_Nghĩa là....

_Mình...mình ko có quan hệ gì với anh Tâm cả.

_Thật à?

_Ừm.

Rồi cả hai cứ đi mãi cho tới khi đến đc nhà Hân:

_Thôi,tới nhà Hân rồi!Tuấn về nha?

_Ừm...Tuấn về cẩn thận.

_Ừm...Hân này!

_Gì Tuấn?

_À...Thôi để bữa khác vậy.Bye Hân nhá!

_Bye!

Rồi Tuấn chạy nhanh đi.Hân nhìn theo dáng Tuấn đang khuất dần,nó im lặng bước vô nhà....

..(Nhân vật Hân)...

Tui tên là Trần Ngọc Hân, hiện là học sinh lớp 10 trường Nguyễn Thái Bình.Tui là một con bé hết sức vô tư lự.Tui cũng như bao đứa bạn,cũng đã từng có bạn trai( xin nhấn mạnh chữ "từng"),và tui thề sẽ ko wan tâm đến bất kì ai ngoài người đó cả.Nhưng,vào 1 ngày ko mưa,khi tui đang đạp xe thong dong trên đường thì...Rầm...Lúc đó cứ như sao chổi xẹt ngang tui vậy.Vì sau cái ngày hôm đó tui đã khổ sở rất nhiều.Từ chuyện mất cuốn nhật kí đến chuyện Thanh-con bạn thân- cãi nhau với tui,và mới đây nhất là Tuấn hiểu lầm và tui về nhà trong tình trạng ướt như chuột mới hồi chiều nay.Tất cả đều do "hắn" đem đến cho tui."Hắn" là Nguyễn Chí Tâm- ngôi sao quả tạ của đời tui>"

_Hân này!Tụi mình...chia tay đi!

_Sao Tuấn lại...

_Vì bây giờ trái tim của Hân đã thuộc về ng" khác rồi!

_Tuấn nói gì cơ?

_Hân đã thích Tâm rồi,phải ko?

_Sao Tuấn biết?

_Vậy là đúng như Tuấn linh cảm.Dạo này,Tuấn đã ko còn thấy 1 Ngọc Hân vui vẻ hoạt bát nữa.Mà là 1 Ngọc Hân u sầu,trầm cảm.Điều làm Hân thay đổi chắc chắn là chiện tình cảm của Hân và Tâm.

_Đâu có đâu!Hân vẫn cười mà!

_Cười ngượng thì có!

_Thật đấy!Vì hắn sắp đi Mỹ rồi!Như vậy thì Hân sẽ ko còn gặp hắn nữa,ko còn phải cãi nhau với hắn.Không còn...

Nói đến đây,nụ cười trên môi Hân vụt tắt,thay vào đó là tiếng nấc và những giọt nước mắt rơi xuống.Nó bật khóc,Tuấn ôm lấy nó và vỗ nhẹ vào lưng.

_Đừng tự dối mình nữa!Ngốc à!

_Phải đấy!Mày đừng có kìm nén cảm xúc nữa!

Tụi bạn ở đâu chạy tới an ủi Hân.Ai cũng khuyên nó nên nói rõ với Tâm...""

....Và bây giờ,nó đang nhớ về Tâm.Chắc có lẽ,bây giờ Tâm đang chuẩn bị lên máy bay rồi.Soạt,cuốn sổ nhật kí trên tay nó rớt xuống.Hân cúi xuống lượm,một lá thư rớt ra...Hân lượm lên và mở ra đọc:

"Gửi cô pé ngốc!

Lá thư này có lẽ sẽ ko bao giờ em đọc dc.Anh chỉ nghĩ là May be thôi à nha!.Bây giờ là 11 giờ đêm,giờ này pé đang làm gì nhỉ?Chắc là đang cặm cụi học như mọi khi.Pé biết ko?Anh lúc nào cũng đứng ở bên kia đường nhìn vô cửa sổ phòng em lúc 9 giờ tới giờ.Ngày nào cũng zậy cả?Chỉ cần nhìn thấy pé,anh sẽ ko quản bất cứ điều gì.Nhưng,hôm bữa dầm mưa xong,anh bị cảm rồi.Hì hì,pé cũng zậy à?Cho anh sr nha!.Anh nhớ pé lắm!Mấy hôm nay ko gặp,anh nhớ phát điên lên đc.Nhớ cái dáng nấm lùn của pé,nhớ cái giọng nói ngốc nghếch,nhớ lắm biết ko nà?.

Anh ko bít từ lúc nào,anh đã wen cái cảm giác có pé bên cạnh rồi!Đừng cười anh nha!Anh dốt văn lắm!Anh chỉ mún nói 1 điều:Nothing can"t prevent me form loving you...I love you...(Không có gì ngăn đc tình cảm anh dành cho em...Anh yêu em...)

Ký tên

Nguyễn Chí Tâm"

Hân nghẹn ngào,nước mắt của nó rơi xuống.Nó yêu Tâm!Tại sao nó lại đi lừa dối bản thân mình chứ!.Hân nhanh chóng thay áo và đón taxi ra sân bay.Cầu sao Tâm chưa lên máy bay.
[Còn nữa]
************************************
Nguồn: của má tui ^.^~!


Hãy cảm ơn bài viết của xl.K_ĐỉnH bằng cách bấm vào"" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Tiêuđề

Truyện ngắn: Yêu (Truyện teen hay) p.4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
::.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
XL Club Bh :: Bang hội :: Góc truyện-
#
BH trường THCS THĐ, khóa 2010 - 2011
Địa chỉ: Phường Trung Dũng, BH, Đồng Nai
Xây dựng và phát triển bởi các thành viên XlClub
.
Copyright © 2010 - 2011, www.xlclub.forumvi.com .
Skin làm bởi Pretkuzl
Powered by phpBB2 - Host in France. Support by Forumotion.
Hiển thị tốt nhất với trình duyệt Google Chrome
Truyện ngắn: Yêu (Truyện teen hay) p.4  Content_bottom