XL Club Bh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

XL Club Bh

Diễn đàn trao đổi và chia sẻ mọi thứ.
 
Trang ChínhĐăng NhậpĐăng kýLatest imagesTìm kiếmShop
xl.Teo` nhắn với»Forum mình hiện đã liên kết vs forum Hot Teens VN
gửi vào lúc Wed Oct 12, 2011 8:27 am ...
:http://htvn.forum.st/
nhokpret123 nhắn với»Pà con xlclub
gửi vào lúc Mon Sep 12, 2011 6:10 pm ...
:20/11 anh em về THĐ thăm thầy cô nhá!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Sat Aug 13, 2011 5:28 pm ...
:Liên kết bạn bè: http://genk-er.tk/ Phần mềm, IT ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 7:23 pm ...
:4rum tớ đã chỉnh automatic kích hoạt tài khoản rùi đó! Thoải mái đăng kí nhé ^^!
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Wed Aug 10, 2011 7:28 am ...
:Haiyo! Dạo này chatbox 4rum mình ít người zo wá! Pret xin cái chatbox của ziczac để chat vs tất cả mọi người trong ziczac nhé ^^
nhokpret123 nhắn với»Tất cả thành viên
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 7:41 pm ...
:Forum bỏ đi Quà tặng âm nhạc vì lý do: "Lag" và thay bằng TĐYT cho anh em xài nhé ^^!
…ßöñ…Löve…§åmmy nhắn với»vk của ßi
gửi vào lúc Tue Aug 09, 2011 8:44 pm ...
:vk uijavascript:emoticonp(':2.gif:')javjavascript:emoticonp(':solved:')ascript:emoticonp(':10.gif:')
Liên kết

Share|
Tiêu đề

Tủi nhục khi phải gọi Bố bằng "Anh"!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
kutepaul

kutepaul
Đế Vương

Nam Posts Posts : 1941
Points Points : 12338
Thanked Thanked : 91
Đến từ Đến từ : Sao Hỏa
Phương châm sống Phương châm sống : Nếu ra chiến trường để bảo vệ tổ quốc, tôi sẵn sàng. Nếu ra chiến trường để bảo vệ chế độ, tôi lưỡng lự. Nếu ra chiến trường để bảo vệ những kẻ sâu mọt tôi kiên quyết từ chối.
Level: Kinh nghiệm: 1941%
Sinh mệnh: 1941/100
Pháp lực: /100

Bài gửiTiêu đề: Tủi nhục khi phải gọi Bố bằng "Anh"! Tủi nhục khi phải gọi Bố bằng "Anh"! EmptySat May 14, 2011 12:41 pm

Bố tôi, suốt một thời trai trẻ hi sinh cho
đất nước, hết lòng vì vợ con... cuối cùng cũng bị chính người cha đẻ
của mình cướp đi niềm hạnh phúc duy nhất của cuộc đời.


Ngày còn bé, mỗi khi chạy long nhong đi chơi với mấy đứa trẻ con hàng xóm, những người lớn tuổi lại xì xầm nói với nhau: "Thằng Hưng là con ông Thắng chứ không phải con anh Bằng đâu!"...
Lời ra tiếng vào cứ đồn thổi hết làng này sang làng khác, từ ngày tôi
còn lên ba lên năm, cho tới khi tôi trưởng thành, học Đại học... mọi
người vẫn không khỏi đề cập đến chuyện đó.


Cách đây 27 năm, mẹ lấy bố tôi. Bố là con trai
độc nhất trong một gia đình khá giả nhất làng thời ấy. Cưới mẹ gần một
tháng, bố quay trở lại đơn vị công tác, biền biệt một năm, bố mới
quay về. Cuộc sống của một người lính nơi hải đảo xa xôi biết bao khó
khăn, thiếu thốn. Không những thiếu thốn vật chất mà hơn hết, những
người lính ở đấy luôn đau đáu nỗi nhớ mong về mảnh đất liền, nơi có
những người vợ, những đứa con thơ ngày đêm mong ngóng chồng về để sum
họp gia đình.


Biết là lấy chồng bộ đội sẽ rất vất vả nhưng vì
yêu thương bố nên mẹ cam chịu cuộc sống khó khăn, không có người đàn
ông của mình bên cạnh, chăm sóc những lúc ốm đau, trái gió trở trời...


Ba năm lấy nhau đồng nghĩa với ba lần nghỉ phép
của bố và ba lần mẹ được sống cuộc sống của một người vợ! Sau này, tôi
chỉ được dì mình kể lại: "Ngày ấy, bố mày về nghỉ phép là mẹ mày
đang trở dạ. Ông ấy chưa kịp vui vì được làm bố thì không ít lời ra
tiếng vào rằng mày không phải con ông nhưng lại cùng một giá thú... Từ
đó, bố mày đi biền biệt, mỗi năm nghỉ phép cũng chẳng về nhà nữa.
Nghe đâu, bố mày có vợ hai ở tận trong Đà Nẵng
"... Tôi không biết nói gì hơn, chỉ biết câm lặng khóc.


Từ khi tôi lớn lên, tôi chưa bao giờ có được sự
yêu thương, chăm bẵm của bà mà trái lại, bà luôn hắt hủi, chửi rủa tôi
chẳng khác gì một con vật nuôi trong nhà. Nhưng trái lại, ông thì một
mực thương yêu tôi, mỗi lúc đi học về, ông lại mua bánh kẹo, quà cáp
cho tôi. Nhưng có lẽ, không ai có thể hiểu được sự tủi nhục của mẹ tôi
ngày ấy... Quanh năm suốt tháng, mẹ hết đạp xe lên cơ quan đi làm rồi
lại lủi thủi đạp xe về. Chưa bao giờ tôi thấy mẹ sang nhà láng giềng
chơi, cũng chẳng thấy mẹ đi đâu mỗi khi được nghỉ phép... Đôi khi, tôi
muốn hỏi sự thật về lời đồn thổi của mọi người nhưng khi nhìn vào nỗi
buồn sâu thẳm hằn sâu trong đôi mắt mẹ, tôi lại thấy thương mẹ hơn
bao giờ hết...


[You must be registered and logged in to see this image.]
Chính ông nội đã cướp đi tuổi xuân xanh và niềm hạnh phúc của mẹ! (Ảnh minh họa).

Tôi ra trường và về công tác ở thành phố, nơi
cách xa gia đình tôi cũng chỉ gần 10 cây số. Nhà neo người, ông bà
ngày càng già yếu, mẹ cũng đã nghỉ hưu nên tôi vẫn sáng đi tối về để
không khí trong nhà bớt cô quạnh. Từ ngày tôi học lớp một đến giờ, tôi
chỉ gặp bố có hai lần... và từ đó, ông ấy vẫn biền biệt không về. Bao
nhiêu lần tôi có ý định trốn mẹ đi tìm bố nhưng cuối cùng, tôi cũng
chẳng thể đi vì không biết được tung tích của ông ấy nơi đâu. Mẹ mòn
mỏi chờ đợi, mòn mỏi khóc thương cho sầu đôi mắt... nhưng bao nhiêu
giọt nước mắt là bấy nhiêu lần mẹ tự vấn lòng mình, day dứt lương tâm
và sự tủi nhục, hổ thẹn đay nghiến cuộc sống của mẹ. Gần ba mươi năm
làm dâu, tính ra, mẹ chỉ được làm vợ của người đàn ông mình thương yêu
chưa đầy hai tháng... Nhưng, nỗi cô đơn, buồn tủi của mẹ lại đằng
đẵng suốt mấy chục năm trời.


Ông ốm nặng, có thể sẽ không qua khỏi cơn nguy kịch này. Bác họ tôi
nhờ người tìm bố khắp nơi, cuối cùng bố cũng về để ở bên ông những
giây phút cuối cùng của cuộc đời trần thế. Ông muốn gặp bố và tôi để
trăn trối lần cuối: "Bằng à! Bố xin lỗi! Hãy tha thứ cho bố nghe
con... Bao nhiêu năm qua, bố đã cướp đi hạnh phúc của con, cướp đi
tuổi thanh xuân của vợ con, cướp đi quyền làm chồng, làm vợ, làm bố,
làm mẹ của các con... Hưng à! Hãy tha thứ cho cha, con nhé!...".
Hai bàn tay của ông cầm lấy hai bàn tay của tôi và bố tôi, trút hơi thở cuối cùng...


Vậy là mọi sự đã rõ... Khi người ta chết, người ta sẽ không giấu giếm
bất cứ một điều gì nữa! Có lẽ, khi trút những lời trăn trối cuối cùng
đó, linh hồn ông sẽ được siêu thoát...!
Lần đầu tiên, một thằng con trai mạnh mẽ trong tôi đã khóc... Tôi oán
hận cuộc đời thật bất công, nghiệt ngã... bất công với bố tôi, bất
công với mẹ tôi và cả tôi nữa... Tôi không thể gọi ông nội là cha
được, không thể nào... Còn bố tôi thì sao? Tôi phải gọi người bố bất
hạnh của mình bằng anh ư? Tại sao lại thế chứ? Không thể nào có chuyện
động trời như vậy được... "Mẹ ơi! Tại sao lại thế?"... Tôi gào
thét như một kẻ điên loạn giữa bao nhiêu tiếng khóc than... Còn mẹ,
mẹ đã ngất lịm đi trong vòng tay của người chồng mà mẹ đã mòn mỏi đợi
chờ bấy lâu nay!


[You must be registered and logged in to see this image.]
Cuối cùng, bố tôi cũng bị chính người cha đẻ của mình cướp đi niềm hạnh phúc duy nhất của cuộc đời (Ảnh minh họa).

Cuộc đời là một chuỗi những bi kịch. Và, bi kịch ấy không phải ai
khác chính là những người thân trong gia đình dựng lên! Mẹ tôi, gần ba
mươi năm ròng rã đợi người đàn ông duy nhất của cuộc đời mình lại là
người phụ nữ bất hạnh nhất! Bố tôi, suốt một thời trai trẻ hi sinh cho
đất nước, hết lòng vì vợ con... cuối cùng cũng bị chính người cha đẻ
của mình cướp đi niềm hạnh phúc duy nhất của cuộc đời. Và tôi, cái bào
thai mẹ đã mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày là sản phẩm của
một lần bị bố chồng hãm hiếp... Tôi có bố nhưng không được gọi là bố,
có bà nhưng không được gọi là bà... chỉ có một người, một người thân
duy nhất là mẹ mà thôi!


Ngày đưa tiễn ông sang bên kia thế giới, tôi không khóc nổi một tiếng
"cha". Chỉ ngậm ngùi chống gậy song hành với "bố", tiễn bước đưa
"ông" an giấc ngàn thu!




Huân chương:
Tài sản:

Hãy cảm ơn bài viết của kutepaul bằng cách bấm vào"" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Tiêuđề

Tủi nhục khi phải gọi Bố bằng "Anh"!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
::.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
XL Club Bh :: Bang hội :: Góc truyện-
#
BH trường THCS THĐ, khóa 2010 - 2011
Địa chỉ: Phường Trung Dũng, BH, Đồng Nai
Xây dựng và phát triển bởi các thành viên XlClub
.
Copyright © 2010 - 2011, www.xlclub.forumvi.com .
Skin làm bởi Pretkuzl
Powered by phpBB2 - Host in France. Support by Forumotion.
Hiển thị tốt nhất với trình duyệt Google Chrome
Tủi nhục khi phải gọi Bố bằng "Anh"! Content_bottom